Bí Sử Phương Bắc III

Bí Sử Phương Bắc III
Bí Sử Phương Bắc IIINameBí Sử Phương Bắc III
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Bí Sử Phương Bắc
RarityRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionCuộn sách Remuria cổ xưa vô tình phát hiện trong di tích, nội dung trong đó không thể kiểm chứng.

Item Story

Sau đó, chúng tôi đi thuyền thêm 300 ngày nữa, tiến về phía trước trong đại dương vô tận. Sau đó, chúng tôi gặp một bức tường cao sừng sững giữa biển, vươn cao tận trời, cao khuất tầm mắt. Trên tường là vô số bóng người, không có cơ thể hay cơ bắp, nhưng lại có thể hiện ra hình dạng của chính mình. Bất cứ ai nói dối, trong sách không viết sự thật sẽ bị treo trên bức tường này sau khi chết để trừng phạt. Còn về việc ai đã xây bức tường này và đằng sau bức tường này là nơi nào thì tôi không biết. Bởi vì tất cả những gì tôi viết trong cuốn này đều là sự thật, không có cách nào đến gần bức tường ấy. Thế nên chúng tôi chèo lùi lại, cố gắng tránh xa nó, hy vọng sẽ không bao giờ đến gần nữa.

Buổi tối, chúng tôi đến một vùng biển yên tĩnh, gần một hòn đảo nhỏ. Chúng tôi sắp hết nước ngọt nên đã xuống đảo để lấy nước ngọt. Vào lúc này, mỗi người chúng tôi đều ngửi thấy một mùi thơm nồng, đến nỗi ngay cả loại dầu dưỡng tốt nhất của Capitolium cũng không sánh được. Hóa ra trên hòn đảo này có người sinh sống, thậm chí còn xây dựng nên một thành phố thịnh vượng. Mọi thứ trong thành phố này đều được làm bằng vàng, có mười hai bức tường bao quanh, mỗi bức tường đều được làm từ một loại đá quý: Đầu tiên là pha lê tím, thứ hai là mã não tím, thứ ba là phỉ thúy, thứ tư là hồng ngọc, thứ năm là ngọc thủy thương, thứ sáu là hoàng ngọc, thứ bảy là ngọc hồng bảo, thứ tám là mã não đỏ, thứ chín là ngọc lục bảo, thứ mười là mã não xanh, thứ mười một là ngọc lam bảo và cuối cùng là ngọc bích. Bên ngoài tường thành là một con hào rộng khoảng mấy trăm mét, sâu mấy nghìn mét. Dưới hào không phải nước mà là sữa tươi đang chảy, bơi trong đó đều là cá muối đã ngâm xong, chỉ cần vớt lên là ăn được.

Cư dân ở đây dường như đều là phụ nữ, họ đều ăn mặc đẹp đẽ và có khuôn mặt xinh đẹp, trẻ trung. Họ lần lượt đến chỗ chúng tôi và chủ động ôm chúng tôi như một lời chào. Hòn đảo này tên là Amoria, nghe nói có nghĩa là tình yêu. Họ nồng nhiệt chào đón chúng tôi đến nhà và nói rằng sẽ tặng chúng tôi vô số báu vật, đủ để chúng tôi mua cả Machimos. Tôi mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không ổn, ngoại trừ trong những cuốn sách của Ennius, làm gì có ai lại có thể hết lòng như vậy với người lạ? Nhưng những người đồng hành của tôi đều quen thuộc với những vở kịch cổ điển, không hề ngạc nhiên và theo họ về nhà. Tôi chỉ đành giả vờ hùa theo, đồng thời đem theo chiến lợi phẩm mà người Solaris đã tặng: Một Trái Bulle rồi đi theo một người về nhà. Tôi nhìn kỹ và chắc chắn rằng có rất nhiều xương người ở khắp mọi nơi. Tôi nhanh chóng lấy Trái Bulle ra và nhắm vào cô ấy, bảo cô ấy kể chi tiết sự việc. Người phụ nữ cười vài tiếng rồi hóa thành vũng nước và biến mất.

Tôi vội tập hợp tất cả mọi người lại, thậm chí còn không có thời gian mang theo nước ngọt, một mạch chạy về thuyền. Lúc này, chúng tôi nhìn kỹ lại, nơi đó chẳng có hòn đảo nào cả, phía sau chỉ có đại dương rộng lớn mênh mông.

Còn về câu chuyện sau đó ra sao, hãy chờ đón phần tiếp theo...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton