Hoang Sơn Cô Kiếm Lục

IconNameRarityFamily
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục I
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục I4
RarstrRarstrRarstrRarstr
Book, Hoang Sơn Cô Kiếm Lục
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục II
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục II4
RarstrRarstrRarstrRarstr
Book, Hoang Sơn Cô Kiếm Lục
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục III
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục III4
RarstrRarstrRarstrRarstr
Book, Hoang Sơn Cô Kiếm Lục
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục IV
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục IV4
RarstrRarstrRarstrRarstr
Book, Hoang Sơn Cô Kiếm Lục
items per Page
PrevNext
Table of Content
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục I
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục II
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục III
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục IV

Hoang Sơn Cô Kiếm Lục I

Hoang Sơn Cô Kiếm Lục I
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục INameHoang Sơn Cô Kiếm Lục I
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Hoang Sơn Cô Kiếm Lục
RarityRaritystrRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionTiểu thuyết kiếm hiệp nổi tiếng ở Liyue, kể lại câu chuyện về tình yêu, sự căm phẫn, lòng yêu thương và sự thù địch trong thế giới không bị ảnh hưởng bởi nguyên tố và thuật giả kim. Tập truyện này kể về quá trình phục thù của Kim Thất Thập Nhị Lang.
Kiếm sắc, hàn quang rạch thẳng trời đêm, trăng sao cũng không lu mờ được.
Núi hoang vang rền, tiếng véo von xoay vòng theo kiếm ca thán gió thu.

Gió ngưng mưa tạnh, trên đường mòn chỉ một người độc hành.

Người này râu tóc như rồng, mũi ưng mắt cú, trông như dị nhân. Vóc người mảnh khảnh lảo đảo chực ngã, cứ như bị bệnh tật ăn mòn vào xương cốt, đi trên đường mòn nơi núi hoang chẳng khác nào cô hồn dã quỷ.

Hắn đã đi đường ba ngày, chịu đói ba ngày, cũng đã ba ngày chưa chợp mắt.

Ba ngày trước, hắn còn có tên húy, một danh kiếm và sư môn suy bại. Nhưng giờ nét mặt hắn chỉ còn khổ sở và bi ai, hòa cùng nước mưa và bùn đất, rơi xuống con đường bùn lầy, khiến đất đá cũng mục rỗng.

Ba ngày trước, một đao khách vô danh kết thù với hắn, khiến sư phụ và sư muội phải vùi thân trong tuyết địa non cao, gió tuyết xác xơ cũng nhuộm đỏ.

Nay hắn đã có tên mới - Kim Thất Thập Nhị Lang.
Vì hắn là người sống sót duy nhất của sư môn bảy mươi hai người.

——————

Không biết đã đi bao lâu, tiếng xe từ phía sau truyền đến.

Kim Thất Thập Nhị Lang tránh sang ven đường, dừng bước hỏi: "Là xe đi Đồ Tì Trang sao?"

Phu xe hành lễ nói: "Những xe đi trên đường này đương nhiên phải qua Đồ Tì Trang."

Kim Thất Thập Nhị Lang lại hỏi: "Nếu đi ngang qua, thế xe ngươi có chở người không?"

Phu xe nói: "Có thể, nhưng ngươi chưa hỏi ta có muốn chở không."

Kim Thất Thập Nhị Lang không hiểu: "Nếu đã đến Đồ Tì Trang, vì sao không muốn chở?"

Phu xe đáp: "Vì ngươi không phải ta, ta cũng không phải ngươi."

"Nhảm nhí"

Lời nói vừa dứt, kiếm cũng vừa rời vỏ. Phu xe chỉ kịp cảm thấy cơn lạnh ập đến, chưa kịp giãy dụa đã rơi xuống xe, tắt thở.

Kim Thất Thập Nhị Lang là người như vậy, tuy mất hết tất cả, cõi lòng lạnh ngắt, cả sự sáng suốt cũng mất đi, nhưng hắn luôn ghét những người nói nhảm.

Ngồi lên xe nhuốm máu, Kim Thất Thập Nhị Lang lái đến Đồ Tì Trang.

Hoang Sơn Cô Kiếm Lục II

Hoang Sơn Cô Kiếm Lục II
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục IINameHoang Sơn Cô Kiếm Lục II
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Hoang Sơn Cô Kiếm Lục
RarityRaritystrRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionTiểu thuyết kiếm hiệp nổi tiếng ở Liyue, kể lại câu chuyện về tình yêu, sự căm phẫn, lòng yêu thương và sự thù địch trong thế giới không bị ảnh hưởng bởi nguyên tố và thuật giả kim. Tập truyện này kể về Kim Thất Thập Nhị Lang lần đầu đến Đồ Tì Trang.
Nghe nói ở nước Minh Tư xa xôi, hai chữ "Đồ Tì" mang ý nghĩa hủy diệt hư ảo, đòi lại sự thật.

Đồ Tì Trang tọa lạc dưới chân núi hoang, chỉ có con đường mòn trơ trọi thông với thế giới bên ngoài - chính là con đường dưới chân Kim Thất Thập Nhị Lang.

Trời tối, gió mưa thét gào.

Kim Thất Thập Nhị Lang vốn không quá thân với Đồ Tì Trang, nhưng nay vì thù oán phải đi gặp trang chủ.

Khi xe bò qua đường sình lầy đến dưới chân núi hoang, trời đã tối đen, mây che đi trăng mờ, màn đêm vô biên vô tận. Kim Thất Thập Nhị Lang lẩn vào trong màn đêm, hòa mình với bóng tối.

Trong đêm đen, trăng mờ lóe trên đầu trang chủ. Đồ Tì Trang vốn không lớn, nhưng trang chủ không phải nhân vật tầm thường. Trong trang không ai nắm rõ tên họ lai lịch của hắn, cũng chưa từng có người dám hỏi.

Mọi người chỉ biết hắn mang nợ máu sâu sắc, những gì hắn trải qua cũng đỏ như đôi mắt hắn.

Đôi mắt hắn đỏ au, tanh tưởi và bén nhọn, như một thanh kiếm sắc lúc nào cũng có thể đâm vào tim người khác.
Con người hắn cũng thế, như mũi dùi nhọn lúc nào cũng có thể đâm thủng tim bất kì ai.

"Đến lúc rồi."
Trang chủ lắc đầu tự lẩm bẩm, ánh trăng lạnh lẽo dao động trên cái đầu trọc của hắn.

Ngoài phủ đệ của trang chủ, một ác quỷ đang vung thanh kiếm nhuốm máu xử lý từng thuộc hạ của hắn.
Tuy nói Đồ Tì Trang đều là những kẻ gian ác, nhưng bởi vì giao kèo của nhiều môn phái, nên không có ai tùy tiện tìm đến khiêu khích trả thù.
Nhưng Kim Thất Thập Nhị Lang đã mất đi môn phái của mình, không bị quy tắc ràng buộc. Hắn chỉ là cô hồn quỷ đói mang theo một thanh kiếm sắc bén, khao khát được nếm máu kẻ thù.

Cùng với tiếng chém giết chính là tiếng mưa gió. Mưa to gột rửa màu đỏ trên người kiếm khách, mới đó lại vấy thêm một tầng đỏ tươi.

Kiếm khách tiến về phía trước trong màn mưa bụi đỏ, trên người bao nhiêu vết thương, không ai ngăn cản được.

Đến khi bụi đỏ tiêu tán trong mưa gió vô tận, kiếm khách băng qua dòng nước nhơ bẩn đến phủ đệ của trang chủ.

——————

Tiếng chém giết ngoài cửa yếu dần, trang chủ mới chậm rãi nâng ly rượu lên vẩy vào không trung.
Có thể là truy điệu trước cho người quen cũ, hoặc truy điệu cho linh hồn bẩn thỉu của mình.

Cửa mở ra, là Kim Thất Thập Nhị Lang. Cả người hắn đỏ rực, tương phản với mưa gió xám xịt ngoài cửa.

"Trang chủ, ta đến tìm ngươi vì có việc muốn hỏi."

"Ngươi đã hại bao nhiêu mạng trong trang rồi?"

"Không nhiều không ít, ba trăm sáu mươi mạng."

Trang chủ thoáng ngừng, nét mặt không thay đổi nhưng gân xanh trên trán lộ ra phản ứng của hắn.

"À, còn mạng của một con chó nữa."

Nói đoạn, bóng người đỏ rực vung tay lên, một thứ rơi trên bàn rượu.
Là xương chó giữ cửa, trông như hầm rất lâu, bị lóc thịt sạch sẽ.

Hóa ra trong nửa giờ, Kim Thất Thập Nhị Lang chẳng những giết ba trăm sáu mươi hảo hán trong trang, mà còn ninh nhừ chó canh cổng thành canh.

Tàn khốc cỡ nào!
Máu lạnh cỡ nào!

Trang chủ đau đớn kêu lên, không nhịn được nữa, rút kiếm ra...

Hoang Sơn Cô Kiếm Lục III

Hoang Sơn Cô Kiếm Lục III
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục IIINameHoang Sơn Cô Kiếm Lục III
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Hoang Sơn Cô Kiếm Lục
RarityRaritystrRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionTiểu thuyết kiếm hiệp nổi tiếng ở Liyue, kể lại câu chuyện về tình yêu, sự căm phẫn, lòng yêu thương và sự thù địch trong thế giới không bị ảnh hưởng bởi nguyên tố và thuật giả kim. Tập truyện này kể về quyết chiến giữa Kim Thất Thập Nhị Lang và trại chủ Đồ Tì Trang.
Mưa thoáng ngừng, nhưng trời vẫn chưa hửng.

Kim Thất Thập Nhị Lang hỏi tin tức kẻ thù từ trang chủ.
Hôm nay, Đồ Tì Trang chỉ còn là nhà trống và oan hồn không chủ.

Không, thế gian này không có ma quỷ.
Vì đây là thế giới không có sự tồn tại của sức mạnh nguyên tố.
Đương nhiên ký ức của người chết cũng không thể mượn sức mạnh nguyên tố tái hiện ở nhân thế.

Trang chủ là kẻ khó đối phó, đường kiếm rất nhanh, để lại nhiều vết thương sâu tận xương trên người Kim Thất Thập Nhị Lang.
Nhưng đáng tiếc, trái tim của hắn quá chậm.

Đây là thế giới không có sự tồn tại của sức mạnh nguyên tố.
Đương nhiên kiếm pháp cũng không có sự củng cố của nguyên tố.
Kiếm khách chỉ có thể vận dụng thể lực khi chiến đấu chứ không điều khiển nguyên tố.
Như cánh tay điều khiển ngón tay, trái tim điều khiển đôi mắt là bí quyết của "kiếm" trên thế giới này.
Trang chủ là cao thủ dùng kiếm nhanh, nhưng chưa bao giờ hiểu được tầm quan trọng của "trái tim", chỉ trong một chiêu đã ngã xuống.

Kim Thất Thập Nhị Lang ném lư hương đã mất một góc trong tay vào trang chủ đang trọng thương.

Hóa ra trang chủ cố trút xuống đường kiếm ác liệt lên người kiếm khách, cho rằng đối phương sẽ khó lòng chống đỡ, nhưng không để ý đến tay trái của hắn...

Trong ánh sáng chợt lóe, chưởng môn Đồ Tì Trang lại bị một cái lư hương đập vào trán, lăn mấy vòng đập vào tường không nhúc nhích.

"Ác đồ hèn hạ..."

Nhưng ác đồ cầm lư hương nhuốm máu không đáp lại, chỉ có tiếng gió trả lời hắn.

"...Người ngươi muốn tìm ở núi hoang sau trang...tự đi tìm cái chết đi..."

Ác đồ rời đi, đáp lại hắn chỉ có tiếng gió hoang vu...

Cùng với tiếng lửa đốt núi vừa bén.

Hoang Sơn Cô Kiếm Lục IV

Hoang Sơn Cô Kiếm Lục IV
Hoang Sơn Cô Kiếm Lục IVNameHoang Sơn Cô Kiếm Lục IV
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Hoang Sơn Cô Kiếm Lục
RarityRaritystrRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionTiểu thuyết kiếm hiệp nổi tiếng ở Liyue, kể lại câu chuyện về tình yêu, sự căm phẫn, lòng yêu thương và sự thù địch trong thế giới không bị ảnh hưởng bởi nguyên tố và thuật giả kim. Tập truyện này kể về Kim Thất Thập Nhị Lang lần đầu đặt chân vào nơi hiểm ác vùng núi hoang dã.
Đợi khi cầu vồng tan, Kim Thất Thập Nhị Lang mới rời Đồ Tì Trang đến núi hoang.
Từ lâu đã có truyền thuyết, "núi hoang" này do thiên đế dùng đao kiếm đẽo gọt mà thành, nên cực kì khó leo.
Cũng có lời đồn rằng, núi hoang thấm ướt nước mắt đất mẹ nên kiềm ở khắp nơi, không có một ngọn cỏ.

Núi hoang từng nổi danh với tài nguyên khoáng sản, nhưng sau một trận động đất, quặng mỏ mất hết, công nhân đều chôn thây trong đó.
Sau đó không còn ai muốn xây lại vách đá ngăn để che giấu sản nghiệp, cứ để mặc cho ác thú cùng kẻ gian ẩn cư bên trong động đá.

Trong số ác thú và kẻ gian có kẻ thù của Kim Thất Thập Nhị Lang.
Kiếm khách nghiêng vai, chân lảo đảo, vết thương do kiếm khi giết trang chủ Đồ Tì Trang cản bước hành động của hắn.

Kiếm khách hiểu rõ ở đây đang có nhiều cặp mắt quan sát, ngửi được hơi thở như dã thú bị thương của hắn.
Cuộc đời đẫm máu đã sớm tôi luyện các giác quan của Kim Thất Thập Nhị Lang rất nhạy cảm.

Hắn cảm thấy dường như núi hoang đang bày thiên la địa võng trùng trùng.
Kẻ gian ẩn trong bóng tối đang chờ hắn bước vào huyệt đá chật hẹp, lách qua khe hở, hoặc băng qua quặng mỏ sụp đổ nào đó, ngầm xử lý hắn bằng lưỡi dao sắc.

Nhưng giờ nhìn từ ngoài vào, núi hoang dốc đứng đã đủ trở thành đất chôn của Kim Thất Thập Nhị Lang.
Kiếm khách bị thương khập khiễng, khó khăn bước về phía trước trên đường mòn, chốc chốc lại có đá cuội vỡ ra dưới chân.

Cùng lúc đó, trên vách núi quanh co trắc trở, hai bóng dáng đang liếc nhìn hắn.

"Mới dưới chân núi đã thảm hại thế, ta thấy chỉ cần hắn vào đường núi khó đi... sẽ tự trượt chân rơi xuống vực sâu."
Bà lão gầy như que củi nói thế.

Bà liếc nhìn người bên cạnh, đôi mắt xanh ngọc bích dâng đầy tử khí lạnh lẽo, sắc bén như rắn độc ẩn mình trong khe đá.

"Không đâu!"
Ông lão mập mạp ở bên cạnh tiếng nói vang như chuông đồng.
"Trước đó hắn đã tàn sát ba trăm sáu mươi ba mạng người ở Đồ Tì Trang, cả chó giữ cửa cũng mang đi hầm canh..."
"Bị thương do kiếm của trang chủ Đồ Tì Trang, cơ thể mệt nhọc cũng không thể khinh thường!"

"Hừ..."
Mới đó bà lão đã biến mất khỏi rừng tùng khô héo, chỉ để lại một tiếng hừ bất mãn.

"..."
Ông lão quan sát kĩ kiếm khách què chân dừng lại nửa khắc, mới sờ bụng mập mạp chậm rãi rời đi.
Đi một mạch không đụng phải một gốc tùng khô, một nhánh cỏ hoang nào.

Bỗng nhiên mây đen tụ tập, mưa dầm trút xuống.
Trong mưa, Kim Thất Thập Nhị Lang bị thương lấy kiếm làm gậy chống, bước đi khó khăn.
Nhưng mất máu và giá rét thật sự khiến hắn không chống đỡ nổi, ngã nhào trên mỏm đá.

Trước khi bóng tối nuốt đi hết thảy, thì tà váy xanh lơ lửng trước mắt...
Cứ như là cảnh tượng từng biết đến.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton