Hai Người Lính Ngự Lâm (III)

Hai Người Lính Ngự Lâm (III)
Hai Người Lính Ngự Lâm (III)NameHai Người Lính Ngự Lâm (III)
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Hai Người Lính Ngự Lâm
RarityRaritystrRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionQuyển sách bán chạy ở Fontaine, kể về câu chuyện đan xen giữa âm mưu và phục thù, giữa chính nghĩa và tà ác.

Table of Content
Item Story
Obtained From
Gallery

Item Story

...Số 65 đường Nước Bùn, trong một quán rượu ở thành phố tội ác này, cánh cửa gỗ nặng nề bị người ta đạp mở tung.
Tiếng nói chuyện ồn ào đột nhiên im bặt, mọi người buông ly rượu, quan sát vị khách đội mưa không mời mà đến này.
Vóc người anh ta cường tráng, quần áo toàn thân đen nhánh, áo đen, mũ đen, giày đen... Nếu không có ánh sáng từ quán rượu chiếu vào người anh ta, có lẽ mọi người còn tưởng bóng đêm nặng nề ngoài kia đạp cửa bước vào.
Vị khách không mời mà đến hơi nghiêng người, chiếc mũ rộng che mất khuôn mặt anh ta, chỉ lộ ra chiếc cằm góc cạnh. Anh ta nhìn xung quanh quán rượu, hình như buồn bực vì tại sao mình lại xuất hiện ở đây. Từ dáng người thả lỏng và hơi thở nhẹ nhàng như trút được gánh nặng kia, mọi người có thể đoán ra, có lẽ anh ta vừa hoàn thành một việc rất vĩ đại, hoặc là vừa trả được mối thù lớn...
Còn bây giờ, anh ta chỉ muốn uống một ly rượu thôi.
Anh ta lê từng bước nặng nề về phía quầy bar, nước mưa nhỏ giọt theo quần áo như u linh trung thành bước theo. Đôi giày của anh ta tạo ra tiếng "lộp cộp..." trên sàn nhà, vững chãi đến mức khó mà tin nổi, như thể sẵn sàng nghiền nát bất cứ thứ gì chắn đường mình.
"Cho một ly rượu mạnh." - Vị khách không mời mà đến mở miệng nói, giọng nói trầm thấp đến mức có thể làm vỡ chai rượu.
Chủ quán khó chịu rót một ly cho anh ta, đôi mắt đảo qua cánh cửa gỗ đầy oán trách. Ông ta thầm nghĩ, phải mất bao nhiêu thời gian mới lau được dấu giày kia đây.
"Cảm ơn." - Người đàn ông nói. "Tôi và em gái mình vừa cùng nhau hoàn thành một việc lớn."
"Vậy em gái anh đâu?" - Ông chủ bâng quơ đáp lời.
"Đi rồi, đi trồng hoa rồi, con bé muốn làm vậy từ rất lâu trước đây. Tôi đưa hết tiền cho con bé rồi."
"Vậy anh định dùng cái gì để trả tiền ly rượu này đây?"
Người đàn ông ngẩn người, hình như chưa từng nghĩ tới vấn đề này.
"Vậy dùng cái này đi."
"Rầm..." - khẩu súng đen nhánh bị anh ta ném lên bàn.
Khách bàn bên cạnh sợ tới nỗi cầm không vững ly rượu trên tay, rượu đổ hết xuống quần. Tất cả mọi người đang ngồi đều nín thở.
"Tôi không lấy thứ này."
Chủ quán rượu giả vờ trấn tĩnh, tay lại lặng lẽ với xuống dưới bàn. Ngăn kéo bên dưới bàn cũng có một khẩu súng, nhưng ông ta không dám khẳng định mình có nổ súng được nhanh hơn người đàn ông trước mặt không.
"Đừng lo, nó vừa bắn ra viên đạn cuối cùng rồi, cũng là viên quan trọng nhất. Cả đời này có lẽ nó sẽ không lên nòng lần nữa đâu." - Người đàn ông nói, rồi nốc thêm một ly rượu mạnh.
Theo động tác nâng ly của anh ta, ông chủ cũng nhìn thấy gương mặt thật của anh. Đó là một khuôn mặt rất điển trai, chiếc mũi cao thẳng, vài vết sẹo, một đôi mắt đen u buồn...
Chủ quán rượu đột nhiên rút bàn tay đang định lấy súng của mình về, người đàn ông trước mặt hình như đã say từ trước khi đến đây, chứ không phải đến gây sự.
"Cho tôi thêm một ly được không?" - Anh ta hỏi.
"Anh uống hơi nhiều rồi đấy." - Chủ quán nói.
"Tôi biết, đêm nay khá đặc biệt." - Anh ta không hề hiểu được ý chủ quán muốn đuổi người.
"Đặc biệt như thế nào?"
"Tôi vừa giết một người."
Đôi tay đang rót rượu của chủ quán khựng lại, những gì người đàn ông ngồi đối diện vừa nói không giống như câu đùa.
"Đó là một màn trả thù" - Người đàn ông bổ sung. "Ông ta đã giết mẹ tôi."
"Ông ta là ai?"
"Là vị Bá Tước đó."
"Vớ vẩn!" - Chủ quán rượu bây giờ có thể chắc chắn người này say rồi.
"Bá Tước" tuy không phải người tốt, điều này ai cũng biết, người muốn giết ông ta ngồi đầy cả quán rượu. Thế nhưng không ai dám làm vậy cả, nếu người đó vẫn còn trân quý tính mạng mình.
"Nếu lời nhảm nhí của anh đủ ồn ào, vậy thì quả là không nghe được tiếng súng cách đây vài phút." - Người đàn ông cười nhạo.
Chủ quán rượu đánh giá lại người đàn ông trước mặt. Bàn tay to rộng, cơ bắp rắn chắc, vừa nhìn đã biết từng chiến đấu vô số trận. Hơn nữa, chắc chắn không phải là mấy trận nhỏ như đánh nhau ngoài quán rượu, mà là những trận chiến mạng đổi mạng thực sự.
Đột nhiên, một suy nghĩ lóe qua đầu ông ta. Ông ta nhớ tới vụ bắn súng chết người huyên náo gần đây trên báo, nhớ lại tên hung thủ luôn để lại một đóa Tường Vi Cầu Vồng trên ngực nạn nhân, tên hung thủ thích hành động trong đêm mưa...
"Chẳng lẽ... anh là..."
Không đợi ông chủ nói hết, một tia sét đánh xuống bên ngoài quán rượu. Gió lớn gào thét thổi bung cánh cửa gỗ, bầu trời đêm như nước biển ùa vào trong quán rượu, bao phủ lấy mọi người.
Chờ đến khi ngọn nến trong quán được thắp lên một lần nữa, người đàn ông trước mặt đã biến mất, chỉ còn khẩu súng đen nhánh kia ở lại, giống như tử thần đang yên lặng nhìn chăm chú vào mọi người xung quanh, nhìn vào đêm đen chỉ thuộc về riêng mình nó...

..."Hai Người Lính Ngự Lâm", kết thúc.

Obtained From

Shop

Name
Hubel Shop
items per Page
PrevNext

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton