Nhật Ký Cũ

Nhật Ký Cũ
Nhật Ký CũNameNhật Ký Cũ
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyNon-Codex Series, Nhật Ký Cũ
RarityRaritystr
Description(test)无名冒险家的笔记

Item Story

(Một quyển sổ cũ, có ai đó đã viết lên trên đấy...)
Không biết có ai nhìn thấy nó không, nhưng...
Ding ding! Xin chúc mừng nhé! Bạn đã tìm thấy một bức di thư ở đây!
Ái chà, nhưng đây có phải là chuyện đáng chúc mừng không nhỉ, dù sao thì tôi rất vui khi có người tìm thấy nó, xem như tôi là người được chúc mừng vậy.
Tóm lại, để tóm tắt ngắn gọn thì trong lúc thám hiểm hòn đảo này, tôi đã bị nhốt trong căn phòng này, chẳng tìm được cách thoát ra.
Đồ ăn đã hết sạch, tôi cũng nghĩ đủ mọi cách, sắp tiêu đời rồi.

Đến lúc này tôi lại nhớ tới Linda, cô gái đáng yêu tại Mondstadt... Đáng ghét, nếu tôi có người yêu thì đã chẳng làm nhà mạo hiểm rồi.
Điều tôi nhớ tới chính là những lời dì tôi đã nói trước khi tôi lên đường, nói rằng từ nhỏ tôi đã hay bị bệnh, chưa làm việc nặng nhọc bao giờ, cũng không thông minh, rất dễ bị gạt... Giờ làm nhà mạo hiểm, nói không chừng lại ngất ở góc xó xỉnh nào đó không quay về được.
Lúc đấy tôi giận lắm, nhưng giờ nghĩ lại, khi nói câu này thì giọng dì ấy nghèn nghẹn, e là dì ấy đang cố kìm nén không khóc... Nhưng cũng có thể do hôm trước dì đã bị cảm chăng, hahaha.

...Bây giờ tôi hối hận khi trở thành một nhà mạo hiểm có còn kịp không.
Tất nhiên, ban đầu tôi lên đường vì khát khao thám hiểm đó đây, nhưng sau bao năm, tôi vẫn chưa được chiêm ngưỡng phong cảnh tráng lệ nào hết, cả số tiền kiếm được cũng chỉ đủ sống thôi.
Nói thế nào nhỉ, sau khi trở thành nhà mạo hiểm, tôi mới nhận ra rằng cuộc sống thực tế khác hẳn với cuộc sống thoải mái hào nhoáng kích thích mà tôi tưởng tượng khi còn là người ngoài ngành.
"Trên đời này làm gì có đường tắt chứ, bất cứ ai cũng có những nỗi đau không thể nói thành lời."

Nói đến hối hận... Cho dù hối hận thì cũng vô dụng thôi, cho dù chọn cách sống như thế nào thì cũng sẽ có những nỗi đau khác nhau, đồng thời cũng nhận được hạnh phúc khác nhau qua nỗi đau đó.
Có thể nói, bây giờ tôi đang hạnh phúc... À không, lạnh quá, tôi chẳng thấy hạnh phúc chút nào.
Ôi... Thôi xong rồi, ý thức của tôi bắt đầu mơ hồ rồi, huhu. Tôi rất muốn ăn món Gà Nấu Hoa Ngọt của Mondstadt... Ít nhất thì hãy mang một phần Gà Nấu Hoa Ngọt cho tôi với.

Wolfgang

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton