La Chanson d’Erinnyes I

La Chanson d'Erinnyes I
La Chanson d'Erinnyes INameLa Chanson d'Erinnyes I
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, La Chanson d'Erinnyes
RarityRaritystrRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionSứ giả của Vua Remus đã làm thế nào để đến gặp Erinnyes, đòi cô ấy ban cho nước và đất của Thành Aremori, rồi lại làm thế nào để yêu cầu cô quy phục dưới trướng Sumphonia Capitolii (có nghĩa là "giai điệu hài hòa vĩnh hằng").

Item Story

Chương 6
Hồi VII
Sứ giả của Vua Remus đã làm thế nào để đến gặp Erinnyes, đòi cô ấy ban cho nước và đất của Thành Aremori, rồi lại làm thế nào để yêu cầu cô quy phục dưới trướng Sumphonia Capitolii (có nghĩa là "giai điệu hài hòa vĩnh hằng").

Về những sự tích cao cả của kỵ sĩ Otkerus xứ Rhenanie, cùng với việc anh đã làm thế nào để chiến đấu với một con rồng phun độc,
Trước đây tôi đã nói về nó rất nhiều rồi nên bây giờ tôi sẽ dừng ở đây, và tạm không nhắc đến, bây giờ chúng ta quay lại kể về hoàn cảnh của Erinnyes lúc đó.

Lúc đó, Erinnyes đã đánh bại các vương tử của các quận Bellouacoi, Atrebatis và Uiromanduoi, và chấp nhận họ quy phục,
Thế là, các lãnh địa vốn dĩ nằm dưới sự cai trị của các vương tử ở các quận khác nhau đã nhận thức được lòng nhân từ của Chúa Tể Vùng Biển, và đã thành tâm tuân theo lời dạy của cô ấy.
Để tôn vinh sự chân thành và chính nghĩa sâu sắc của họ, một bữa tiệc đã được tổ chức trong tám ngày liên tiếp ở Thành Aremori, chiêu đãi mọi cư dân bất kể giàu nghèo.

Hôm đó, một nhạc sư đã đột nhiên xuất hiện, anh ta là sứ giả của Vua Remus ở Thành Capitolii, nói là phụng lệnh đến để truyền tin.
Anh ta cưỡi ngựa đến đây một mình mà không có người hầu hay cảnh vệ nào. Anh ta còn cầm một cây gậy hình ong vàng như một ký hiệu của hoàng đế.
Mọi người có mặt đều vô cùng không vui, và chỉ vì tôn trọng Erinnyes, thủ lĩnh của các kỵ sĩ, nên mới cho phép anh ta nói chuyện trước mặt họ.
Khi sứ giả gặp Erinnyes, trước tiên anh ta chúc cô sức khỏe và hành lễ trang trọng nhất với cô, sau đó nói rõ mục đích đến gặp cô:

"Thay mặt cho Vua Remus cao quý và vĩ đại nhất, và cũng là hoàng đế của mọi thần dân trên thiên hạ, tôi xin bày tỏ lòng kính trọng tới triều đình của cô."
"Cầu mong sự tức giận của cô không bao giờ làm mất đi sự sáng suốt của cô. Vua Remus lệnh cho cô phải nộp hai món quà như một cống phẩm hợp pháp:"
"Thứ nhất là nước, vì nước tinh khiết có thể hóa giải mọi tội ác; Thứ hai là đất, vì đất rắn có thể chống lại sự xói mòn sắp tới."
"Vua Remus muốn cô và thần dân của cô giao nộp đất và nước, nếu cô dám không tuân theo yêu cầu này, sự diệt vong chắc chắn sẽ đến như đã định."

Ngay khi sứ giả của Vua Remus nói xong, Guillaume của Gellone vô cùng tức giận, bèn rút thanh thánh kiếm Narbonnais bóng loáng từ thắt lưng của anh ta ra:
"A! Ngươi không cần phải nói những lời ngông cuồng nữa! Ở đây dám nói năng ngạo mạn và bừa bãi như vậy, đó là xúc phạm đến tất cả kỵ sĩ ở đây."
"Nếu ngươi muốn làm mất mặt chủ nhân mà ta thề bảo vệ, ta có thể giết ngươi ngay tại đây chỉ bằng một đòn!"
Sau đó, nhiều kỵ sĩ kiệt xuất, chẳng hạn như kỵ sĩ Blancandrin, và kỵ sĩ đồng hương Marsile của anh ta cũng rút kiếm.

Kỵ sĩ Erinnyes có đôi mắt sáng truyền lệnh xuống, yêu cầu tất cả những kỵ sĩ có mặt không được làm hại sứ giả của Capitoliani.
"Sứ giả cao quý, hãy nói với Vua Remus, trong tất cả mọi thứ trên phàm trần này, chúng tôi sẽ chỉ quỳ gối trước một người."
"Chỉ có Chúa Tể Vùng Biển nhân từ, nữ chủ nhân đã gánh lấy tội lỗi của chúng tôi, mới xứng danh là người cai trị cao quý và vĩ đại nhất."
"Ngoài cô ấy ra, tất cả các vị thần và các vị vua khác đều không thể sánh bì được với tên tuổi của cô ấy. Bởi vì cô ấy thực sự là người lương thiện nhất và vẻ vang nhất."

Sau khi nghe những lời này, sứ giả của Vua Remus lại lên tiếng và nói điều này trước mặt mọi người:
"Trước khi Vua Remus cai trị toàn bộ lãnh thổ, những thảm họa như chiến tranh, bệnh dịch và nạn đói luôn ập đến với chúng ta."
"Tất cả các bên và những người từng động binh đao với nhau bây giờ đã quy hàng Sumphonia cao quý, đây là một bước đi khôn ngoan."
"Nếu không, khi nước chảy qua đầu, ai sẽ là người thương xót chúng ta? Những lúc nguy cấp sẽ kêu cứu ai đây?"
"Tất cả những người bằng xương bằng thịt, ai đã từng tự cứu mình khỏi sự ngu dốt và mê tín? Lời than thở của kẻ yếu đuối, biết tâm sự với ai?"
"Lệnh của nhà vua không phải vì ác ý, mà vì thương xót. Ông không muốn bất cứ ai phải chết trong nước, mà muốn mọi người đều được bình đẳng cứu rỗi."

One response to “La Chanson d'Erinnyes I”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton