Đế Quân Vi Hành II

Đế Quân Vi Hành II
Đế Quân Vi Hành IINameĐế Quân Vi Hành II
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Đế Quân Vi Hành
RarityRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionTiểu thuyết viễn tưởng Liyue, kể lại câu chuyện Nham Vương Đế Quân hóa thành thường dân du hành khắp thế gian. Những viên ngọc sáng ngời cất giấu nơi thâm sơn cùng cốc, cũng giống như câu nói vạn vật hữu hình luôn là thứ để đánh giá lời nói vô hình của kẻ gian dối.

Item Story

Trong thời đại chúng thần còn dạo bước khắp nơi, Nham Vương đế quân mà ngày nay được con dân kính ngưỡng cũng là một trong số các thần linh.
Trong thời đại đó, trên phố đồn đại Nham Vương từng là một thần linh lạnh lùng không vụ lợi, xử sự công chính, quyết đoán vô tình, nhưng lại thiếu đi cái tình nên có của người phàm, cứng nhắc như một khối đá vĩnh hằng vậy.
Dù là thế, mọi người vẫn kính sợ anh, tin tưởng anh, vì phép tắc của anh có thể đảm bảo giao dịch công bằng, cuộc sống yên ổn có nề nếp. Còn Nham Thần củng cố sức mạnh và sự tồn tại của bản thân từ trong tín ngưỡng.

Nhưng cho dù là thần, cũng không cách nào thao túng tín ngưỡng và hoài nghi của người phàm.
Dù là thần bảo vệ công lý, cũng không thể áp dụng các quy tắc rõ ràng trong lòng mỗi cá nhân được.

Ở Minh Ôn Trấn từng có một thợ ngọc tính cách hài hước bất cần. Mỗi khi tiếp nhận ủy thác, anh đều dùng cách người khác khó lòng tưởng tượng nổi mà hoàn thành trong ngày cuối kì hạn.

Nếu khách đặt mua chân dung thợ săn chinh phục mãnh thú, có lẽ sẽ nhận được một con heo rừng đang chạy trốn thục mạng.
Nếu hỏi tới, câu trả lời thường thế này:
"Thợ săn đang chinh phục mãnh thú dù không xuất đầu lộ diện, nhưng vũ khí của hắn cũng sẽ khiến thú sợ hãi."

Nếu món mà khách đặt là ngọc chạm của một người quyền cao chức trọng, có lẽ sẽ nhận được quyền tọa hoa lệ.
Nếu có truy cứu, câu trả lời thường là:
"Người có quyền cao chức trọng nắm quyền chưa đến trăm năm, người chưa chắc sống lâu hơn quyền tọa này."

Cứ thế, người thợ ngọc được gọi là "quái nhân" ở Minh Ôn Trấn. Còn ở cảng Liyue buôn bán phát đạt, những kẻ đặt mua giàu có lại cho là hài hước, hầu hết đều bằng lòng đặt mua ngọc chạm của anh, cũng muốn cố ý lĩnh giáo thủ đoạn bịp bợm nực cười của kẻ này.

——————

Một đêm nọ, có một cô gái đến xưởng của thợ ngọc.
Cô mặc một chiếc áo khoác dài, dưới ánh trăng khuyết như lưu ly, đôi mắt lấp lánh ánh sáng hổ phách.
Người thợ ngọc chưa từng quen biết cô, nhưng anh nhanh chóng phát hiện rằng họ nói chuyện rất ăn ý. Nói đến cũng lạ, cô am hiểu từng quặng mỏ, từng tòa tài nguyên ngọc thạch trong Minh Ôn Trấn. Nói đến kỳ quan đất trời cứ như nói về chị em mình, bàn về đá vàng ngọc đẹp cứ như nói về con gái yêu của mình...
Nhưng cô rất hiếm khi bàn về tập tục nhân văn, đạo lý đối nhân xử thế.
Cũng có thể là không hiểu chuyện con người nên không muốn nói nhiều. Nhưng dù thế nào đi nữa, xuất thân của cô chắc chắn bất phàm.
Chí ít thì thợ ngọc đoán thế.

"Tôi muốn có một ngọc bài, trên đó có khắc chân dung Nham Vương."
Khi trò chuyện xong, lúc từ biệt ra khỏi cửa, cô gái mới nói ra yêu cầu của mình.
"Nhưng anh không được điêu khắc diện mạo Nham Thần từ tưởng tượng, phải lấy hình mẫu từ thứ anh tận mắt nhìn thấy để điêu khắc ra chân dung Nham Vương thực sự."
"Nếu không, tôi sẽ không trả một Mora nào."

Thế là, hai người đặt ra kỳ hạn ba ngày.

Ngày thứ nhất, người thợ ngọc chỉ lo cùng bạn bè vui ca luận bàn, không nhận bất kỳ ủy thác nào.

Ngày thứ hai, thợ ngọc ra ngoài leo núi tìm ngọc, cả ngày không tiếp bất kì khách nào.

Ngày thứ ba, thợ ngọc mới bắt đầu đóng cửa mài giũa ngọc thô, làm liền mạch từ sáng sớm đến tối mịt.

Đợi đến khi vành trăng khuyết treo lên bầu trời, cô gái với con ngươi màu vàng hổ phách lại đến trước cửa.
Thợ ngọc giao tác phẩm đắc ý của mình.
Một thần bài được tạc từ ngọc đẹp, trên đó là chân dung một cô gái.

Cô gái không hiểu, cau mày hỏi.
Thợ ngọc giải thích thế này:
"Ngày thứ nhất, tôi hỏi các trí giả và bậc thông thái, biết được phương thức hoạt động của Nham Vương. Nhưng đây chỉ là khung xương mà thôi.
Ngày thứ hai, tôi đi vào núi, bỏ cả ngày quan sát đá núi, lắng nghe nguyên tố sinh trưởng, suy đoán tạo vật của Nham Vương, nhưng đây chỉ là máu thịt.
Ngày thứ ba, tôi nhắm mắt, điêu khắc ngọc thô theo ý nghĩ của trái tim mình, và đây mới là linh hồn."

Vừa nói, thợ ngọc vừa cười khá lúng túng.
"Nhưng tôi cũng không biết vì sao lại tạc thành thế này."

Cô gái ngắm nghía viên ngọc, như có điều suy nghĩ:
"Thú vị, cũng khiến tôi nghĩ đến một câu chuyện khác..."

Nói đoạn, cô ấy nâng đôi mắt hổ phách lên, bắt đầu kể...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton